Những ông chồng hàng ngày không nói ngôn tình nhưng không rời vợ nửa bước ngày giông bão

Điềm Tâm,
Chia sẻ

Kén được chồng như trong tiểu thuyết ngôn tình vốn là mong ước của những cô gái trẻ mộng mơ. Khi đã trưởng thành rồi, điều mà phụ nữ cần lại là một người đàn ông không buông tay mình khi giông bão ập đến.

Người chồng không ngủ suốt hơn chục năm từ sau những đêm thức chăm vợ ốm

Năm 1972, vợ chồng ông Dinh - bà Huyên (Vĩnh Phúc) gặp nhau nhờ cùng là thanh niên tình nguyện. Hai người yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau ngày đất nước thống nhất, ông bà làm đám cưới, chính thức nên duyên vợ chồng.

Chung sống với nhau được một thời gian, đến năm 1999, cơ thể bà Huyên bắt đầu có những biểu hiện lạ. Ông chở bà đi khắp các tỉnh thành lận cận trên chiếc xe đạp cọc cách để tìm thầy thuốc. Cuối cùng, bà Huyên được các bác sĩ tại bệnh viện Quân y 103 Hà Đông kết luận là mắc chứng bệnh Parkinson - căn bệnh không có thuộc nào chữa khỏi.

Thời gian đầu, vì thương chồng, bà Huyên vẫn cố gắng làm một số việc nhẹ nhàng nhưng bệnh ngày càng nặng, những cơn đau kéo đến thường xuyên hơn khiến bà gầy gò, ốm yếu. Đến năm 2008, bà gần như bị liệt toàn thân, mọi sinh hoạt cá nhân của bà, từ tắm táp, vệ sinh cho tới ăn uống, đi lại, đều dựa cả vào ông.

Những ông chồng hàng ngày không nói ngôn tình nhưng không rời vợ nửa bước ngày giông bão - Ảnh 1.

Vợ chồng ông Huyên - bà Dinh.

Ông Dinh không những không sợ khổ, chán nản hay chối bỏ người vợ bệnh tật mà hết lòng chăm sóc, động viên bà. Dù tất bật với việc đồng áng nhưng ông chưa một lần quên về nhà cho bà uống thuốc. Buổi tối, mùa đông cũng như mùa hè, khi vợ nằm nghỉ, ông làm bạn với ấm chè tươi hoặc thiu thiu ngủ trên ghế. Tuy nhiên, do bệnh tình ngày một nặng nên giấc ngủ của bà thường xuyên bị gián đoạn bởi những cơn đau. Bà không ngủ được nên ông cũng thức theo. Năm này qua năm khác, bệnh tình bà Huyên chỉ nặng thêm chứ không thuyên giảm. Ông Dinh từ dạo ấy cũng chưa có một đêm tròn giấc. Thức trắng triền miên, đến bây giờ ông hầu như chẳng còn cảm giác buồn ngủ khi đêm về.

18 năm là trụ cột chống đỡ gia đình, chăm vợ bệnh tật lại cộng thêm thời gian dài không ngủ, ông Dinh trông già yếu và khắc khổ hơn những người cùng tuổi khác trong làng. Bà Huyên hiểu được cái tình, cái nghĩa mà chồng dành cho mình nên dù phải chịu nhiều đau đớn từ căn bệnh hiểm nghèo, bà vẫn cho rằng bản thân may mắn, hạnh phúc vì đã có "món quà lớn nhất" mà cuộc đời ban tặng.

Chàng rể chưa cưới nhưng quả quyết với bố vợ: "Phương còn sống thì con chưa về!"

Năm 2000, khi đang làm công nhân tại Vình Dương thì chị Nguyễn Thị Phương (Nghệ An) phát hiện mình bị ung thư tủy. Trong thời gian điều trị tại một bệnh viện ở TP.HCM, chị gặp được anh Trương Văn Chín (Tiền Giang). Hai người dần nảy sinh tình cảm nhưng lúc này bệnh tình của chị Phương gần như rơi vào tuyệt vọng, chỉ còn chờ chết. Trong hoàn cảnh ấy, anh Chín vẫn không từ bỏ tình yêu với chị.

Ban ngày, anh đi làm mướn cho người ta, tối về chăm chị ở bệnh viện với suy nghĩ "còn nước còn tát". Ròng rã 6 năm trời như thế, đến một ngày, bác sĩ tuyên bố bệnh của chị không chữa được nữa.

Anh Chín quyết định ở lại Nghệ An luôn để chăm sóc cho chị Phương, mặc cho cả gia đình chị khuyên ngăn anh hãy từ bỏ. Anh Chín thậm chí còn quả quyết với bố chị Phương: "Phương còn sống thì con chưa về!".

Câu chuyện tình yêu của anh Chín - chị Phương đã khiến rất nhiều người xúc động. Phép màu đã đến với anh chị khi một lương y cùng các nhà hảo tâm xuất hiện, đồng ý chữa trị miễn phí cho trị Phương. Cơ thể chị Phương dần hồi phục nhờ đông dược. Càng bất ngờ hơn khi một năm sau, bác sĩ chẩn đoán chị đã mang thai - điều mà không ai có thể tin được bởi cơ thể chị đã quá suy kiệt vì bệnh tật.

Những ông chồng hàng ngày không nói ngôn tình nhưng không rời vợ nửa bước ngày giông bão - Ảnh 2.

Đám cưới của anh Chín - chị Phương tại bệnh viện.

Những ông chồng hàng ngày không nói ngôn tình nhưng không rời vợ nửa bước ngày giông bão - Ảnh 3.

Anh chăm sóc chị tận tụy suốt 14 năm ròng. Thậm chí ngay cả khi người nhà chị đã tuyệt vọng thì anh vẫn không bỏ cuộc.

Một lễ cưới đã được tổ chức ngay tại bệnh viện sau đó trong sự chúc phúc của mọi người. Bé trai Bảo Phúc - con của anh Chín và chị Phương sau đó đã ra đời trong niềm hân hoan của cả gia đình. 4 năm sau, chị Phương bắt đầu khỏe hơn và gần như đã chiến thắng được tử thần. Hai vợ chồng đưa nhau về quê, xây một căn nhà nhỏ, sống hạnh phúc với tổ ấm của mình.

Nhớ lại ngày tháng giành giật mạng sống với "thần Chết", Phương xúc động bày tỏ: "14 năm nay, anh Chín đã phải hy sinh rất nhiều để giành sự sống cho em. 14 năm nay, em chưa từng nghe thấy tiếng thở dài của anh ấy. Nhiều lúc em nghĩ mình chỉ còn 1% hy vọng sống nhưng anh ấy đã giúp em vượt qua được".

Những ông chồng hàng ngày không nói ngôn tình nhưng không rời vợ nửa bước ngày giông bão - Ảnh 4.

Gia đình nhỏ của hai anh chị.

Chồng chăm vợ và những câu nói ngọt ngào như vợ chồng son

Vào đúng ngày Phụ nữ Việt Nam năm 2016, một bức ảnh đi kèm câu chuyện cảm động về một đôi vợ chồng lớn tuổi trong bệnh viện đã khiến cộng đồng mạng dậy sóng. Nguyên văn câu chuyện như sau:

"Nằm viện mà nghe đôi vợ chồng cô chú bên cạnh này tâm sự:

Cô: "Thế bây giờ em bị tai nạn như thế này, vừa xấu vừa vô dụng, anh có bỏ theo cô nào không đấy?"

Chú: "Em bị làm sao thế? Lấy nhau bao nhiêu lâu rồi em còn bảo vậy?"

Cô: "Thì giờ em chỉ biết nằm ăn bám như thế này nên hỏi…"

Chú: "Ở giữa một rừng hoa, anh đã chọn bông hoa đẹp nhất lấy về làm vợ rồi, còn hoa nào nữa mà để ý. Từ giờ cho đến suốt đời cũng không bao giờ hối hận".

Cô chú cứ ngồi nắm tay nhau tình cảm lắm, rồi thủ thỉ nói chuyện như vợ chồng son mặc dù đã ngoài 40 ngót nghét chục năm rồi. Hai thằng con trai lớn tướng rồi ý.Cảm thấy thật sự ngưỡng mộ cô chú ý.

Những ông chồng hàng ngày không nói ngôn tình nhưng không rời vợ nửa bước ngày giông bão - Ảnh 5.

Bài viết gây bão về người chồng chăm vợ ốm tại bệnh viện.

Từ hôm vào đây chỉ thấy chú chăm cô. Từng tí tí một. Mặc dù là sến sẩm, nhưng ở cái tuổi đấy tình cảm vẫn son như vậy. Ngưỡng mộ ghê. Nhìn mà khao khát. Tự dưng em muốn lập gia đình. Câu chuyện như cổ tích ấy!"

Chủ nhân bài viết sau đó cũng chia sẻ thêm về cặp vợ chồng đáng ngưỡng mộ này. Trong suốt những ngày nằm điều trị tại đó, mặc dù vợ vẫn có thể cử động được nhưng người chồng vẫn đút cơm cho cô hàng ngày.

"Đánh răng, rửa mặt chú cũng làm cho cô hết. Cô còn tâm sự với mình rằng, nếu ra viện, chú bắt cô ở nhà nghỉ ngơi cho hết năm, không phải đi làm nữa trong khi cô cứ nằng nặc đòi đi. Cô bảo chú làm không ra nhiều tiền nhưng có thể lo cho cô ăn uống, nghỉ ngơi thoải mái", người viết bài xúc động kể. Thậm chí đến khi bác sĩ cho xuất viện nhưng người đàn ông này vẫn nhất quyết xin cho vợ ở lại điều trị cho khỏe hẳn mới thôi.

Tổng hợp theo vtc, vietnamnet

Chia sẻ